Thứ Hai, 14 tháng 5, 2012

[News] Taeyang - Shout Out To The World

“Khi làm việc chăm chỉ và thật thà, một người có thể tỏa sáng ở bất cứ nơi đâu”




Giai đoạn 2: “Khi làm việc chăm chỉ và thật thà, một người có thể tỏa sáng ở bất cứ nơi đâu”

“Vì vậy nên nhảy… không có gì hấp dẫn khi đi quanh trong vòng tròn.”

Điều kiện tiên quyết duy nhất cho một ngày mai đầy hi vọng là ngày hôm nay phải khác với ngày hôm qua.

Đối với ngày mai đầy hi vọng này, chúng ta vẫn làm việc chăm chỉ cho đến bây giờ.

Trong phần tiếp theo, tôi sẽ chia sẻ hồi ức về quãng đường tôi đã đi qua mà không hề có hối tiếc nào.

Định mệnh tìm đến tôi giống như nó đã được ấn định trước.

Hướng đến niềm phấn khởi “Con đường náo loạn”

Tại trường cấp 3, có một học sinh trong lớp tôi cuồng game. Không một từ ngữ nào có thể miêu tả cậu ấy. Cậu không chỉ chơi game cả đêm dài mà còn đến chơi ở các tiệm cafe có internet vào buổi sáng trước khi đến trường. Đó không hề là một sở thích đơn giản. Xét về kỹ năng, cậu ấy hoàn toàn có thể được ví như một game thủ chuyên nghiệp. Bất cứ khi nào một trò chơi mới được tung ra thì cậu ấy là người nhanh nhất vượt qua mọi cấp độ của nó. Nếu tìm thấy một lỗi hay trục trặc trong trò chơi thì cậu sẽ viết mã ‘giả’ và chia sẻ cho một người.

Một ngày nọ, chúng tôi có cơ hội chat với nhau. Vì là một thực tập sinh nên tôi dành nhiều ngày bên ngoài hơn là ở trong trường. Nhưng những lần tôi có thể chat với bạn là những kí ức đẹp đẽ đối với tôi, vậy nên tôi không thể quên sự việc lần đó.

“Này cậu, giấc mơ của cậu là gì?”

Vì cậu ấy rất yêu thích game và gia đình cậu cũng khá giả nên tôi đã hỏi và chờ đợi, dự đoán cho một câu trả lời sẽ tương thích với niềm đam mê và các kỹ năng của cậu ấy.

“À? Erm… Dĩ nhiên giấc mơ của mình là trở thành chủ một tiệm net cafe. Bằng cách đó mình vẫn có thể chơi game mà không cần trả tiền!”

“Cái gì?!!”

Dĩ nhiên, đó là giấc mơ của cậu ấy. Không có đúng hay sai. Nhưng tôi thật sự mong đợi cậu sẽ có một hoài bão to lớn vì thế nên tôi cảm thấy có hơi thất vọng.

Từ nơi trái tim, tôi muốn nói “Cậu có thể dễ dàng nhận ra giấc mơ! Tại sao lại không mơ về những gì to lớn hơn và xa tầm tay hơn?”

Nhưng tôi không thể nói to suy nghĩ của mình. Cậu ấy có cuộc sống của riêng mình. Và sự chọn lựa của cậu đáng được tôn trọng và khẳng định. Nhưng nếu bây giờ có cơ hội tôi sẽ nói với cậu “Đối với những người có thể trở thành một game thủ chuyên nghiệp đẳng cấp thế giới thì có một chút khát vọng như thế là rất nguy hiểm và là một lãng phí to lớn.”

Ngay cả khi tôi bắt đầu xác định mình cần làm gì để chắc chắn thực hiện giấc mơ trở thành ca sĩ của mình, một cách thẳng thắn, tôi đã đánh mất nhiều điều thú vị ở trường. Không phải vì tôi không thích thầy cô hoặc bạn cùng lớp nhưng tôi thất vọng với “tiến độ chậm chạp” của trường học. Sự tái lặp, không chủ định và vô nghĩa của con đường học tập, các phương pháp học bất hợp lý, hiệu quả chậm chạp và hệ thống không mạch lạc, tất cả khiến tôi cảm thấy khó chịu và không hài lòng.

Nhưng điều mà tôi không thể chịu đựng được là nhìn thấy vài đứa bạn cùng lớp của tôi bị giam hãm trong trường. Họ hài lòng với thức ăn và sự biếng nhát. Đối với cái nhìn non trẻ của tôi, họ đã vô ý lãng phí mỗi ngày đầy giá trị. Họ ăn thức ăn ngon. Họ thấy ổn chỉ cần giáo viên không la mắng họ. Họ hạnh phúc một khi họ chứng tỏ mình đã cải thiện được điểm số dù chỉ là một chút. Họ lựa chọn câu trả lời trong các câu hỏi trắc nghiệm giống như chọn nước uống từ máy bán hàng tự động.

Từ lâu, tôi đã từ bỏ cái ý nghĩ rằng tôi có thể giống như họ – rằng tôi có thể hài lòng với một cuộc sống ổn định và sống thật hạnh phúc. Có lẽ một ngày nào đó tôi sẽ hối tiếc về lựa chọn của mình. Nhưng tôi đã vứt bỏ các ảo tưởng và chọn cách rời khỏi sớm hơn vì điều đó.

Tôi đã để lại những gì nhàm chán nhưng ổn định nơi vỉa hè với lời cảnh báo chân thành và chọn cho mình “Con đường náo loạn”. Tôi không biết rồi con đường này sẽ đi về đâu. Đó là một lựa chọn không thể chọn lại lần hai và lúc ấy tôi đã thực hiện chọn lựa của mình. Tôi không thể tận hưởng cuộc sống mà bạn bè tôi đang trải qua, và tương tự như vậy bạn bè cũng sẽ không có những gì tôi có.

Một ngày nọ, tôi đột nhiên có cơ hội đối mặt với giấc mơ của mình, giống như nó đã được định trước.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét