Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2012

[News] The New Yorker Đánh giá Alive Tour ở New Jersey: The Escape K-Pop




“I love you baby, I’m not a monster”. Đó là một dòng Tae Yang, của nhóm nhạc Hàn Quốc Big Bang, ngâm nga trong biển vàng light-stick nhấp nhô của người hâm mộ tại Trung tâm Prudential ở Newark, một đêm khác. Ngay bên trái tôi, ép sát vào thanh sắt màu xám ngăn cách chúng tôi với khu vực đứng VIP, một cô gái 13 tuổi trong chiếc áo tank-top bạc và một chiếc mũ gào thét bày tỏ lòng sùng kính của mình
. Đằng sau chúng tôi, hai chàng trai trong bộ lễ phục huých khuỷu tay lên phía trước, tay cầm Iphone đã sẵn sàng flash. "OK, tôi trước", một hướng dẫn người kia, rồi dựa vào thanh chắn, ngón tay giơ cao chữ V. "Lần hai!" anh đề nghị, trước khi bị xô đẩy bởi một làn sóng mới của những người cũng đang muốn chụp ảnh.

Người bạn cùng xem concert của tôi không cần phải lo lắng về hạn chế về thời gian. Thần tượng của họ - G-Dragon, TOP, Seungri, Taeyang và Daesung - rap, gầm lên, dập chân, và khoa tay trên sân khấu trong hai giờ nữa, phấn chấn bởi một sự choáng ngợp và hàng loạt đạo cụ sân khấu, bục sân khấu, và màn hình video hiện chiếu. G-Dragon, chàng trai có khuôn mặt baby nhất nhóm, chào đón khán giả với một lớp trang điểm khói trong khi Taeyang với 2 bím tóc và một chiếc khăn, cộng với quần tụt dưới vòng eo hơn bình thường. Mặc dù bộ năm đã bên nhau khoảng 6 năm - trong đó thành viên đều đã theo đuổi và có những album solo của họ - thì Alive Galaxy là worldtour tại 16 quốc gia đầu tiên của họ. Có lẽ, trong sự vinh dự của đêm khai mạc này, một chút chi phí đã được dùng để tạo nên ấn tượng đầu tiên.

Tôi đã bỏ lỡ rất nhiều chào mở đầu của họ trên sân khấu (như hộp vũ trụ bạc) và màn xe kế tiếp (đó là Segways mạ vàng và xe đạp thấp) - sự chậm chạp chết tiệt như sên của tôi ở chạm thu phí tại New Jersey - nhưng ấn tượng đáng nhớ nhất đó là được chứng kiến Daesung bay lên, với một đôi cánh với kích thước thật, lên cao và phía trên mặt của chúng tôi. Nếu sự hào nhoáng và những cảnh tượng ngoại mục tràn ngập âm nhạc - những con rồng thở ra lửa và những cánh quạt động cơ quay tròn được số hóa trên màn hình phông nền - nó được thực hiện với sự sung sướng của khán giả: họ gào thét nồng nhiệt hơn với sự xuất hiện của fantascapes hơn bao giờ hết.

Từ nơi tôi đang đứng, với những chiếc hầm sân vận động mở ra sân khấu lấp lánh những rạp chiếu phim nhỏ, giống như những ngón tay trong truyện, thế giới trong giây lát dường như trở thành một trò chơi video khổng lồ. Nó nhắc tôi nhớ lần đầu tiên tôi nghe nhạc này: trong lớp học của trường trung học Hàn Quốc, nơi tôi đã giảng dạy tiếng Anh lớp tám. Học sinh của tôi đã mệt mỏi vì lịch học: mười giờ học cộng với luyện thi ở trung tâm cộng với gia sư (đối với những người có điều kiện) cộng với bài tập về nhà cộng với các bài giảng hàng ngày từ các bậc phụ huynh và giáo viên cũng như những nguy cơ thất bại nếu họ đi chệch khỏi lịch trình của họ. (Không có gì đáng ngạc nhiên khi, đất nước đã liên tục dẫn đầu về điểm số của các học sinh trung học, thậm chí giữa các nước láng giềng có nền công nghiệp tiên tiến)

Tuy nhiên, trong giờ nghỉ của họ, 15 phút rực rỡ giữa bữa ăn trưa ở căng-tin công cộng và tiết thứ 6, họ nhiệt tình giới thiệu cho tôi 2 thứ giữ tỉnh táo tuyệt vời: video game và video âm nhạc K-pop. Tôi chẳng có hi vọng trong việc nắm những cái phía trước, vì vậy giáo viên mới của tôi nhanh chóng bắt đầu chỉ tôi cái tiếp theo. "Bạn không biết Super Junior! Thế còn SHINee?" cô gái 13 tuổi ngượng ngùng nhất của tôi có vẻ thấy đáng thương cho sự thiếu hiểu biết của tôi. Không thể tránh khỏi, những người táo bạo nhất trong số đó, những cậu bé trong những bộ đồng phục giống hệt nhau màu xanh và trắng xuống dưới những đôi dép nhựa họ đập trên đôi chân của mình, uốn cong chân tay của họ bắt chước những bước nhảy break-dance. Nếu đứng liền kề nhau với trang phục phong cách thủy thủ và những bước nhảy hip-jiving dường như chói tai, thì đó là độ chính xác của những sản phẩm của họ. Bằng cách nào đó những khoảnh khắc quý giá giữa những bữa ăn, ngủ, và bao gồm tất cả bước chạy nước rút tới thành công của họ, họ đã tìm thấy thời gian để nghiên cứu những thứ khác.

Trở lại với Big Bang: G-Dragon, ca ngợi cho những đóng góp của anh ấy - sự độc đáo giữa cảm giác bị gói gọn của nhạc pop - viết và sản xuất những tác phẩm đình đám cho nhóm, thường được công nhận là trung tâm sáng tạo của nhóm. Đầu trong đêm diễn, anh đã biểu diễn màn solo của mình, “One of a Kind”: “(Hello) My name is me and choice / (Hello) Yes sir, I’m one of a kind”, chàng ca sĩ 24 tuổi bứt ra khỏi những chuẩn mực. Không khó để tưởng tượng ra G-Dragon, được mệnh danh là Lady Gaga của châu Á, chính là như vậy. Tuy nhiên, lượng fan vị thành niên của anh ấy trở lại Seoul gần như chỉ có thể thoát ra khỏi miệng từng từ.